Muốn bán được hoa anh phải hát ch họ nghe, đôi lúc bị lạc giọng. Phải nói rằng tuổi thơ của tất cả anh chị em tôi bị ảnh hưởng và tôi không dám đoan chắc điều này không để lại dấu vết gì trong cuộc đời chúng tôi sau này. Nhưng nêu ta thử phân tích kĩ lướng thì thật ra không có nhiều rắc rối như thật sự ta nghĩ.
Năm tháng có thể in hằn những vết nhăn trên da, nhưng lại từ chối in hằn những vết nhăn lên tâm hồn. Chiến thắng được ca ngợi quá nhiều đến nỗi ta đã quên mất một việc, đó là nhờ những bại học từ sự thất bại mà ta trở thành những người chiến thắng vĩ đại hơn! Ở trường, sinh viên bị gây áp lực phải đạt điểm cao để có thể kiếm được việc làm.
Thoạt đầu, chỉ là một đốm rất nhỏ, sau đó nó bắt đầu lan rộng và rồi hết năm này đến năm khác, tôi chứng kiến anh đi bệnh viện mỗi lần và mỗi lần như thế lại cắt bớt đi một tý. _NEW STRAITS TIMES NGÀY 15 THÁNG 5 NĂM 1994 “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả.
Gan của bà bị rách và một phần cánh tay gần vai bị nứt và bị gãy. Mỗi buổi sáng thức dậy đừng quên là ta phải hình dung trong đầu mình những hình ảnh con người đã thành công mà ta muốn trở thành. Bà đã leo lên đến đỉnh của những ngọn núi cao nhất ở 20 trong số 167 nước của LHQ,và dự định sẽ tiếp tục thực hiện việc này ở 147 nước còn lại .
Ông là một trường hợp điển hình của người dám thất bại. Suốt quá trình kinh doanh, anh bị người ta trêu trọc vì sự tàn tật của mình. Một cô nàng xinh đẹp,một anh chàng bảnh trai mà bạn từng nghĩ mình sẽ yêu mãi mãi ,giờ đây là một mụ già xấu xí hoặc một ông lão thất bại,hốc hác,phờ phạc.
Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn còn không biết làm thế nào hay tại sao nó nằm đó, ai đã để nó ở đó. "Cá tính không thể phát triển trong nhàn hạ và êm ả được . Xã hội chúng t đang có xu hướng coi việc thu lợi nhuận như mục tiêu và mục đích tối hậu của cuộc sống.
Tôi nhớ mình đã tham gia một số cuộc biểu tình ở Kuala Lumpur vì tôi là một thành viên của Ban chấp hành và cũng vì ham vui chứ không hẳn vì muốn đấu tranh cho các vấn đề đó. Nhu cầu vẫn như thế nhưng chúng tôi bị cháy túi. Charles Goodyear đã từng nếm mùi thất bại hết lần này đến lần khác, từ hết thí nghiệm này đến thí nghiệm khác.
Kết cục là nhiều người trong số họ đã bị “dán chặt” vào màn hình truyền hình Hết sức bình tĩnh,ông cất mẩu tin nhắn vào túi ,hoàn thành bài diễn văn của mình rồi lập tức lao về nhà để nhìn lại lần cuối khuôn mặt của người vợ thân yêu. Họ liều lĩnh đi theo con đường của mình.
“PHẦN LỚN MỌI NGƯỜI ĐỂ CHO CÁC KẾT QUẢ HIỆN TẠI ĐIỀU KHIỂN SUY NGHĨ CỦA HỌ”. Tôi tin rằng khi đọc xong quyển sách này, bạn sẽ không còn sợ thất bại nữa. Cô vẫn tiếp tục sự nghiệp và trở thành "nữ hoàng của sân khấu Mĩ" dù không cao lắm!
Cô muốn trở thành diễn viên múa chính nhưng trước hết cô muốn chắc là mình có tài. Khi còn là một cậu bé, ông rất ghét đến trường học. Ông quyết định thôi việc ở cửa hàng dược phẩm và quay sang bán chất tẩy rửa nhà tắm.