Rồi thì dông tố ghê gớm nổi lên. Mà các bà nội trợ cũng vậy, các ông thú y cũng vậy, các bác thợ nề cũng vậy. Hứa hẹn suống có tốn gì đâu?
Hồi nhỏ tôi thành tâm muốn trở nên một nhà truyền giáo ở phương xa. Bà Morghild Dahl thuật tiếp trong cuốn sách: "Trong tiềm thức, tôi lúc nào cũng sợ hãi sẽ mù hẳn. Cái nguyên tắc nên nhớ đi vay là nếu bạn chắc chắn sẽ trả nợ ngay, thì sẽ được tính lời nhẹ hoặc vừa phải, và bạn sẽ trả được.
Chúng ta ai cũng muốn sống cho thoả thích. Bức thư không làm xấu danh Đại tướng mà làm ô danh mụ rất nhiều. Mà thế bào là một việc thiện? Đức giáo chủ Mohamet nói: "Một việc thiện là một việc làm nở một nụ cười trên môi người khác".
Tôi dùng cuốn này để bổ sung phần thiếu sót trong ebook cùng tên do bác Vvn thực hiện (tạm gọi là bản Vvn) trước đây. Bạn và tôi, chúng ta cũng phải dùng cách ấy nữa, nếu chúng ta muốn giải quyết những việc rắc rối nó giày vò ta ngày đêm, đổi cuộc đời của ta thành cảnh địa ngục. Ta khỏi phải chỉ cho ông nữa.
Nên nhớ rằng không có người nào chết về thiếu ngủ hết. Vô lý! Ông chính là người theo đạo vậy. "Tôi đã theo triết lý đó từ ngày ấy.
L" vì dùng những lời sau này của Thánh Paul cách đây gần 20 thế kỷ để tự trách tôi thì không sai chút nào hết: Trong khi đợi tôi, ông nhặt một lá cây, quấn làm chiếc còi. Đó là điều hay nhất, khôn ngoan nhất nên làm.
Bệnh nặng không thể dùng quang chất được, phải cho chạy quang tuyến vào ung thư luôn trong 30 ngày, mỗi ngày mười phút rưỡi. Bộ thần kinh của ông xúc động mạnh quá, lòng tin tưởng tiêu tan. Tôi biết bạn đã nghe câu ấy đến ngàn lần.
Mà cái rủi ấy chỉ là một phần mười ngàn. Tôi nhận những phận sự, trách nhiệm mới. Ông mất óc phán đoán tới nỗi đòi bắt giam Balestier, để xảy ra vụ kiện sôi nổi.
Chắc bạn tự hỏi sao tôi lại đề cập đến vấn đề chống mệt mỏi trong chương nói đến chống ưu phiền. Tôi cho hai năm khó nhọc viết tiểu thuyết có cái giá trị vừa phải của nó, cái giá trị của một thí nghiệm cao thượng, có vậy thôi. Nếu cứ ở tiệm giặt ủi, thì sau khi thân phụ ông mất, ông sẽ ra sao? Chắc chắn là phải thất bại và tiệm ông phải phát mãi.
Chính là công toi, chào khách năm lần bẩy lượt như vậy làm cho tôi thất vọng. Người nhà tôi thu xếp cho tôi được rảnh tối thứ bảy, vì biết tôi bỏ ra một phần buổi tối để tự xét mình, soát lại và tự phê bình hành vi trong tuần lễ. Rockfeller cũng giữ một sổ kế toán.