Khi chúng tôi đến nhà mẹ bà Sira, thì trời đã tối đen như mực. - Chính tôi cũng đang ngồi riêng ra trong ngôi nhà của mình. Tất cả cảnh vật xung quanh tôi dường như mang một màu sắc tươi mới, giống như thể tôi đã nhìn thấy chúng xuyên qua một phiến đá kỳ diệu.
- Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. - Thế không phải do số mệnh quyết định người này giàu có, còn người kia phải cam chịu cuộc sống nghèo hèn sao? Ông hãy làm ơn giải thích điều này cho chúng tôi hiểu. Ngày nay, trên vùng đất này, thỉnh thoảng chúng ta gặp những nhóm dân du mục Ả Rập cố gắng duy trì cuộc sống khổ cực của mình một cách khó khăn nhờ vào việc chăn nuôi những bầy gia súc nhỏ.
- Đúng thế! Đúng thế! Hẳn phải có nhiều cách lắm chứ! - Nhiều người háo hức đáp lại. - Tôi cũng xin được phát biểu về vấn đề này. - Có một số người vốn ghét làm việc.
Các bạn hãy chú ý lắng nghe và thảo luận về những điều tôi sẽ nói sau đây để có thể hiểu những bài học này một cách thấu đáo. - Ngay vào ngày hôm nay chứ? – Kobbi gợi ý. Chắc hẳn ở đây có rất nhiều người đã gặp trường hợp bị vuột khỏi tầm tay những cơ hội thành công.
Chiếc nhẫn này của một người chủ trang trại, tôi thường mua các tấm thảm do bà vợ ông ấy dệt. - Tôi nghĩ ắt là như thế. Còn nếu ông chủ không đi đâu cả, anh chỉ việc nằm nghỉ ngơi và gặm cỏ non suốt ngày.
Thông thường công việc ở lò bánh kết thúc vào buổi trưa, nên ông nghĩ ông Nana-naid chắc hẳn sẽ đồng ý cho ông làm bánh đi bán vào buổi chiều. Khi người con được hai mươi tuổi, người nông dân đến gặp người vay tiền để hỏi thăm số tiền của mình. Con cái của họ chỉ có thể đùa nghịch trên những lối đi bẩn thỉu và các bà vợ không thể trồng trọt được gì để cải thiện những bữa ăn đạm bạc trong gia đình.
Những cơn gió lạnh buốt trong đêm ở sa mạc ào ào thổi đến, Kalabab cúi xuống, kéo tà áo choàng che đôi chân rắn rỏi của mình, rồi thong thả nói tiếp: Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Nó sẽ mang lại cho tôi nhiều thứ tôi cần như trang trại, gia súc, mùa màng…
– Nhưng hãy nói cho cháu biết làm thế nào ông lại được tự do? Khi đến nơi, ông kinh ngạc khi thấy hàng ngàn người đang làm việc; một số người đào đất dưới đường hào, những người khác đang trộn bùn để đóng thành gạch; còn số đông nhất thì đang khuân những giỏ gạch nặng trĩu và leo lên những bậc thang để chuyển gạch tới nơi đang xây. Do vậy, tôi khẳng định rằng bất cứ người nào chậm chạp, do dự trước một cơ hội tốt, thì đích thị đó là một kẻ ù lì một cách đáng tiếc, và chắc chắn là anh ta sẽ hối hận không khác gì người bạn thương gia lúc còn trẻ của chúng ta.
Chúng ta cùng học một thầy, cùng chơi với nhau những trò chơi thời niên thiếu. Tôi phải trở về nhà, phải trả hết nợ và xây một căn nhà để bắt đầu một cuộc sống mới với tầm nhận thức mới. Thật ra, bản thân các bạn và các thành viên khác trong gia đình các bạn vẫn thường muốn mua những thứ mình thích, chứ không phải là những thứ cần thiết trong cuộc sống.
Ông ấy bảo sẽ đến Phoenici, ở cách đây rất xa để mua những đồ trang sức quý hiếm, sau đó đem về bán lại với giá cao hơn. Đối với những người không biết về năm quy luật này thì họ rất dễ để mất vàng trong đầu tư kinh doanh. - Tao không thích công việc mày đang làm.