Hễ lo lắng thì cặm cụi làm việc đi, để khỏi chết vì thất vọng. Rồi chẳng để ông viện cớ công việc bận bịu, tôi khyên ông chỉ việc nằm nghỉ trên ghế ngựa tại văn phòng trong những cuộc hội nghị hằng ngày với những nhà dàn cảnh. Bốn tập quán giúp bạn khỏi mệt và khỏi ưu phiền khi làm việc
Người bạn tôi đã được tực tiếp nói chuyện với một bà đã theo học trong chín năm không nghỉ buổi nào. Tôi tin thế nào cũng lăn xuống hố bên đường, nhưng nhà tôi không ngớt lời nhắc: "Tôi lái rất chậm. Má tôi hỏi: "Dale, cái gì mà khóc vậy?" Tôi sụt sùi đáp: "Con sợ sắp bị chôn sống".
Bà Stapleton sợ nhất lập ngân sách cho những gia đình mà lợi tức một năm được 5. Mới rồi tôi gặp một thương gia ở Texas, đang ngùn ngụt lòng uất hận. Tôi bỏ bê công việc, lạt lẽo với bạn bè, phó hết thảy cho dòng nước chảy xuôi.
Đừng bao giờ tìm cách trả đũa những kẻ thù của bạn, vì như vậy, bạn tự làm đau khổ nhiều hơn những người bạn định hại. Hăng hái thi hành quyết định đó và đừng lo nghĩ về kết quả. Tôi lại nghĩ rằng người ta trả lương cũng chỉ để tôi làm công việc ấy.
Tôi hiểu thế và tôi khốn khổ lắm. Gia đình tôi là một vọng tộc ở Philadelphie. Bác sĩ Frank Loope cũng vậy.
Tôi xin kể ra đây trường hợp đã khiến nhà thương Boston mở lớp học nầy: Đau đơn quá, ông không chịu nổi. Rồi tôi tự nhủ: "Phải thôi ngay đi! Không được ưu tư nữa.
Chính vì vậy, chúng ta sở dĩ mệt là do những cảm xúc làm cho bộ thần kinh căng thẳng. Chúng ta đâu có thì giờ để gây lộn suốt nửa đời người. Hồi bà đến dự buổi học đầu, bà yên trí là bà bị đâu thận và có những lúc tim đau khó hiểu.
Không thể như vậy được. 000 Mỹ kim để tìm xem tại sao màu cỏ lại xanh. Nhưng ít khi hai người chịu nghe tôi.
Tôi sống để suy nghĩ những việc đã làm; để mà hối tiếc đã làm bậy; đắn đo đến những câu đã nói để tự trách mình sao chẳng nói thế này, thế nọ, có hơn không? Tôi tin thế nào cũng lăn xuống hố bên đường, nhưng nhà tôi không ngớt lời nhắc: "Tôi lái rất chậm. Vậy mà Dreiser bênh vực một nguyên tắc căn bản của Giê Su là giúp đỡ kẻ khác.
Không nói được, anh viết vào một miếng giấy hỏi xem anh "có thể qua khỏi không?" Viên y sĩ trả lời "được". Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết. Trong khi thất vọng, tôi quyết định một lối sống mới, nhờ đó ăn ngủ được và hết lo.