Anh đứng phắt dậy và nói: - Đây là con bọ có nguồn gốc từ Ai Cập. Người cho vay tiền cũng không chờ gặp ông Nana-naid mà chỉ bảo với bà Swasti nhắn lại với ông chủ là ông ta đã đến và bắt ông đi.
Một buổi chiều nọ, người nông dân nghe con bò đực phàn nàn với con lừa về công việc nặng nhọc của mình: Nếu cháu muốn đến Nippur thay ta làcông việc đó, thì ta sẽ xem cháu như là một đối tác làm ăn và sẽ chia cho cháu một phần tài sản của ta sau này. Bỗng từ xa, một đoàn người đông đúc xuất hiện.
Sau này tôi mới biết được, những tấm thảm ấy là do bà vợ của người chủ trang trại kia dệt nên. Đến khi bằng tuổi cha, con sẽ sở hữu được một tài sản có giá trị cho bản thân con. Tuy nhiên, nếu anh muốn giữ năm mươi đồng tiền vàng đó thì phải thật kín đáo và cẩn thận.
Tôi đã biết cách đi tới Smyrna để mua những tấm thảm với giá rất thấp do những người nội trợ dệt. Thế nhưng, thân hình rắn chắc và vạm vỡ của Bansir vẫn cứ ngồi bất động. Hạ thần sẵn sàng truyền dạy những hiểu biết của mình cho tất cả mọi người.
Anh đứng phắt dậy và nói: Còn bò rất giận vì những lời nói của con lừa. - Này anh Rodan ơi! Đây là một việc đáng để bàn bạc đấy, và anh rất khôn ngoan khi đến trao đổi ý kiến với tôi.
Đây chính là lúc bạn bắt đầu gieo hạt giống giàu có vào trong túi tiền của mình. Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này. Nhưng do tôi đã học và tuân thủ theo năm quy luật vàng, nên tôi trở thành một thương gia giàu có.
Do đó, anh sẽ không tiếc gì nếu trích ra hai đồng bạc nhỏ nhoi để cho tôi mượn. Đó là năm quy luật của vàng cha đã hào phóng tặng cho con. Số tiền tôi kiếm được nhờ cây đàn lia này cũng nhanh chóng bay đi hết.
Vào lúc đó, trời rất tối nên tôi không thể quan sát được bầy cừu của ông ấy, nhưng căn cứ vào tiếng kêu, tôi đoán số lượng cừu chắc phải rất nhiều. - Thỉnh thoảng có như vậy! – Arkad nói. Nó đã làm biến đổi vùng thung lũng khô cằn thành một vùng đất trồng trọt, chăn nuôi phì nhiêu.
Khi người con được hai mươi tuổi, người nông dân đến gặp người vay tiền để hỏi thăm số tiền của mình. - Vậy cháu đã làm gì với số tiền đó? - Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật.
Bởi vì, bà thứ nhì tuy rất xinh đẹp, nhưng đang nhìn tôi một cách khinh bỉ tựa như tôi là một con giun đất. Mải chìm đắm trong những suy nghĩ nặng nề của mình, Bansir hầu như không để ý đến mọi thứ xung quanh cho đến khi những âm thanh êm dịu của tiếng đàn lia vang lên bên cạnh mình. Ở đây, một số người hoảng sợ, bị kích động nên đã xô đẩy nhau và gây náo loạn.