À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu.Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được.Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không?Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi.Một pho tượng im lìm.Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người.Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn.Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy.Nghe nhiều rồi thấy điếc tai.