Tại sao? Bởi vì họ có rất nhiều hồ sơ tài chính tiêu cực trong tiềm thức cho rằng có gì đó không ổn trong việc trở thành người giàu có. Không phải vì người giàu xứng đáng hơn, mà bởi họ luôn sẵn sàng để đón nhận, trong khi phần lớn người nghèo thì không. Tôi nhớ câu chuyện về một phụ nữ rán thịt chuẩn bị cho bữa tối.
Việc đọc là sự khởi đầu, và một khi bạn muốn thành công trong cuộc sống thực tế, thì hành động của bạn mới là yếu tố then chốt. Bộ hồ sơ “Khi bạn đang nợ nần, đừng mua bất cứ cái gì nữa” chưa bao giờ được cài đặt trong đầu cô và nó không tồn tại, có nghĩa là khả năng lựa chọn đó không phải một phương án để cân nhắc. Nếu bạn thấy một người có gia đình ấm êm, hãy chúc phúc cho người ấy và gia đình ấy.
Tôi đoán điều anh nói đã tác động đến họ vì ngay hôm sau, anh gọi lại và đăng ký thêm ba suất học. Bất kỳ một phương án, một ý tưởng nào tôi chia sẻ với các bạn đều không nên mặc nhiên được xem là đúng hay sai, thật hay giả. Bạn có hiểu lập luận của tôi chứ? Khi sự thoải mái được bạn ưu tiên, nghĩa là bạn đang lệ thuộc vào nỗi sợ hãi của mình đấy.
Hãy lập bảng cân đối tổng tài sản bằng cách lấy tài sản (tổng giá trị hiện tại của tất cả mọi thứ bạn sở hữu) trừ tiêu sản (tổng giá trị tất cả các món nợ của bạn). Vậy tại sao người ta lại làm điều đó? Nguyên cớ gì khiến mọi người tự dựng lên câu chuyện rằng họ không xứng đáng? Đó chỉ là bản chất tự nhiên của con người, tức là “hệ miễn dịch tinh thần” của chúng ta luôn cố tìm kiếm những điều bất ổn. “Không, em không hiểu rồi,” - tôi nói, - “những người đó đáng mến, dễ gần và không kiểu cách gì đâu.
Làm kẻ nổi loạn hay đối lập với cha mẹ không phải bao giờ cũng là vấn đề. Việc này dẫn ta tới một kết luận quan trọng: Nếu bạn đã hội đủ điều kiện để có thật nhiều tiền, hãy đón nhận đi. Anh đồng ý và tôi nói: “Tôi chỉ có mấy từ cho anh”.
Tờ 5 đô-la được sử dụng để mang lại giá trị cho những người có nó, nghĩa là 5 đô-la khi qua tay năm người khác nhau sẽ tạo ra giá trị 5 đô-la cho mỗi người, hay tổng giá trị 25 đô-la cho cả nhóm. Thay vì ngượng ngùng né tránh người giàu, hãy tìm hiểu họ. Tiền bạc là kết quả, của cải là kết quả, sức khỏe là kết quả, bệnh tật là kết quả, đến cân nặng cũng là kết quả của chế độ dinh dưỡng và lối sống của bạn.
Tôi trả lời ngắn gọn: “Anh đang túng quẫn!”. Họ còn nói: “Chỉ cần học được một điều mới hay cải thiện được một việc gì đó là đáng để bạn đến khóa học này rồi”. Tôi cố vượt qua thất bại và luôn gắng vươn lên ngay sau đó.
Bạn là gốc rễ, thành quả của bạn là trái ngọt. Nếu tôi phải nêu ra lý do hàng đầu khiến đa số mọi người không phát huy hết tiềm năng tài chính của họ, thì đó là: phần lớn trong số họ là những người không biết đón nhận. Và, thật may mắn là tôi đã nhận được lời khuyên từ một người bạn cực kỳ giàu có của cha tôi.
tiếp theo của tôi rất khấm khá, nhưng sau đó đối tác của tôi bỏ đi, v. Oái oăm là, trong khi nỗ lực tìm cách để không gặp vấn đề, họ lại gặp vấn đề lớn nhất bao trùm mọi vấn đề là… họ túng quẫn và khổ sở. Nhưng đừng để nỗi sợ hãi và sự khó chịu ngăn cản bạn.
Người mẹ ra mở cửa và với giọng thân thiện, cô nói: “Harv, thật vui được gặp anh, xin mời vào”. Thứ hai, tôi đã học được cái tôi cần học. Thế nhưng anh cứ phung phí, cho mượn hoặc mất, hoặc đầu tư sai lầm hết.